Ảnh minh họa. (Nguồn: internet)
Tôi đã từng du học nước ngoài 5 năm, trở về nước với vốn tiếng anh khá tốt, tôi dễ dàng kiếm được công việc tại một tổ chức phi chính phủ. Gần 40 tuổi, tôi có một công việc tương đối ổn định với mức thu nhập trên dưới ngàn đô/ tháng. Mức lương mà nhiều người phụ nữ Việt Nam ao ước.
Gia đình tôi có điều kiện, nên từ khi tôi du học trở về, bố mẹ đã mua cho tôi một căn chung cư hơn 100 m2 ở trung tâm thành phố cho tiện chỗ làm. Cuộc sống của tôi hiện tại khá tốt với công việc ổn định, chỗ ở đoàng hoàng và cơ hội thăng tiến trong công việc. Thu nhập của tôi đủ để chi trả những sở thích cá nhân và tích lũy một phần.
Nhưng mọi người nhìn vào tôi luôn nghĩ tôi là người phụ nữ thất bại, vì tôi chưa lấy chồng. Một người bạn rất thân của tôi còn tuyên bố, đàn bà dù thành đạt đến đâu, giàu có đến đâu nhưng chưa lấy được chồng thì vẫn thất bại. Đây không phải là quan điểm của riêng cô bạn tôi, mà rất nhiều người cũng ý nói tôi là người phụ nữ thất bại khi 40 tuổi vẫn chỉ một mình.
Thi nhau thể hiện sự sẻ chia với tôi bằng cách làm mối cho tôi bạn bè, người thân và đồng nghiệp của họ. Có người thì làm mối cho tôi người đàn ông đã qua một đời vợ, đang một mình nuôi con nhỏ. Theo như lời giới thiệu, anh ta có công việc ổn định, làm trưởng phòng một công ty khá lớn, có nhà cửa và xe ô tô,... tôi cũng đã thử gặp một lần, nhưng sau lần đó không bao giờ gặp lại nữa.
Bởi ngay lần gặp đầu tiên, anh ta đã ra sức hỏi về thu nhập của tôi như thế nào, tôi dùng thu nhập ấy vào những việc gì và có tích lũy được thu nhập không?. Tôi cảm thấy, người đàn ông ấy quá thực dụng, anh ta quan tâm đến thu nhập của tôi hơn chính bản thân tôi.
Có lần, tôi lại đi gặp một người khác, người này hơn tôi 1 tuổi và chưa từng có gia đình. Tôi nghe người giới thiệu nói, anh ta đi du học về nên rất háo hức muốn gặp, vì ít ra tôi và anh cũng có một hai điểm chung, khi hơn 40 chưa lấy ai và điểm chung nữa là du học nước ngoài về.
Nhưng háo hức gặp bao nhiêu thì tôi lại thất bại bấy nhiều, ngay lần gặp tôi đầu tiên, anh ta đã đề cập đến chuyện ngôi nhà tôi đang ở, đứng tên tôi hay đứng tên bố mẹ tôi. Sau này cưới xong, anh về ở với tôi có vấn đề gì không, có cho anh đứng tên chung ngôi nhà ấy không?. Sau lần đó, tôi không gặp lại người đàn ông đó nữa.
Lại một lần khác, tôi được đồng nghiệp giới thiệu cho một người kém 3 tuổi. Bỏ vợ không được, trai tân hơn tuổi không xong, tôi kỳ vọng người đàn ông kém vài tuổi sẽ khiến tôi dễ chịu hơn, nhưng là cả một sự thất vọng vô cùng. Bởi cái cách anh ta lấm lép nhìn tôi như muốn nuốt sống ăn tươi, rồi rủ tôi vào nhà nghỉ ngay lần đầu gặp gỡ. Anh ta cũng quan tâm đến thu nhập và ngôi nhà của tôi.
Thất vọng quá với những người đàn ông, từ đó tôi không gặp thêm bất cứ người nào nữa, dù thi thoảng vẫn có người giới thiệu làm quen. Có lẽ, tôi cứ ở vậy cả đời,...
Nguồn: Vân/ Baodatviet.vn
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC