Nördlingen là một thị trấn có khoảng 20.000 dân nằm ở tỉnh Bavaria, Đức. Nhìn từ bên ngoài, Nördlingen trông cũng như nhiều thị trấn phía nam nước Đức khác, thế nhưng nó có một điểm vô cùng đặc biệt, đó là “ẩn giấu” tới 72.000 tấn kim cương ở khắp mọi nơi.
Thị trấn bình yên của nước Đức nhìn từ trên cao.
Những cư dân đầu tiên đặt chân tới Nördlingen vào khoảng năm 898 Sau Công nguyên. Lúc này, họ không hề biết mình đang sống ở trên một vùng đất đầy kim cương. Theo nghiên cứu của các nhà khảo cổ và thiên văn, cách đây 15 triệu năm, một khối thiên thạch đã đâm xuống khu vực này. Kết quả của va chạm là tạo ra một chiếc hố khổng lồ có đường kính 24km, sâu 100 đến 150 mét và quan trọng nhất là mang theo hàng triệu hạt kim cương nhỏ xíu nằm rải rác khắp mọi nơi.
Kể từ đó, vùng đất hình thành nên một loại đá dăm gọi là suevite (một loại đá hạt thô được hình thành từ các mảnh góc cạnh của các vật liệu khác nhau).Áp suất vũ trụ bắt nguồn từ vụ va chạm đã hình thành nên những viên kim cương trong đá.
Vì đặc điểm thú vị và không có ở đâu này mà thị trấn Nördlingen trở thành điểm du lịch hút khách. Du khách thập phương háo hức đến đây để được đi trên những viên đá kim cương vô giá, ngay cả khi họ không thể nhìn thấy.
Nördlingen giống như mọi thị trấn đặc trưng của Đức với những ngôi nhà gỗ mái đỏ, những con hẻm rải sỏi và một chóp nhà thờ cao sừng sững giữa bấu trời
Theo ước tính của các chuyên gia địa chất, 72.000 tấn kim cương đã tạo nên thị trấn Nördlingen và chỉ riêng Nhà thờ St Georgs – điểm du lịch nổi tiếng nhất ở trung tâm đã chứa xấp xỉ 5.000 carat. Hiện tượng kỳ thú này cũng đã được phát hiện ở một vài nơi khác trên thế giới, nhưng không nơi nào có số lượng hoặc nồng độ kim cương cao như Nördlingen.
Dù sống trên mỏ kim cương ngày này qua ngày khác nhưng người dânNördlingen dường như cảm thấy khá bình thường vi sự đặc biệt đó.Trong khi nhiều du khách lặn lội từ xa tới đây để được chiêm ngưỡng thị trấn dát kim cương thì một người dân địa phương lại cho biết: “Người ta bảo chúng tôi sống trên mỏ kim cương. Điều này đúng, nhưng tôi chẳng thấy gì khác lạ cả”.
Theo Báo Tổ quốc
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC