01
Liệu một nhà sư có ăn thịt trong phòng không?
Một vị khách hỏi: Thưa sư phụ, tôi muốn hỏi ngài một câu hỏi ít được tôn trọng ?
Nhà sư: Xin hãy nói!
Vị khách: Ngài ăn chay ở nơi công cộng. Vậy khi ở trong phòng một mình, liệu ngài có ăn thịt không?
Nhà sư không trả lời câu hỏi của vị khách nhưng hỏi lại anh ta: Anh có lái xe không?
Vị khách: Có.
Nhà sư nói: Anh phải đeo dây an toàn khi lái xe. Vậy anh đeo là để bảo vệ cho chính mình hay để đối phó với cảnh sát? Nếu đó là vì cho gia đình, thì cảnh sát sẽ không phải là vấn đề ở đây.
Nếu bản thân một người không có tính tự kỷ luật, thì không ai có thể sửa đổi giúp hay tác động khiến họ thay đổi và tất nhiên, họ cũng không thể thành công.
02
Làm thế nào để dạy trẻ em?
Người phụ nữ: Tôi có thể hỏi sư phụ không, tôi nên làm gì nếu con tôi không vâng lời và không thích học?
Nhà sư: Bạn đã bao giờ sao chép tài liệu chưa?
Người phụ nữ: Tôi có sử dụng máy photocopy.
Nhà sư: Nếu có lỗi đánh máy trên bản sao, bạn sẽ phải thay đổi bản photo hay thay đổi bản gốc?
(Tiếng vỗ tay ngay lập tức vang lên trong sân. Sau đó, có ai đó trả lời rằng: thay đổi bản gốc.)
Nhà sư: Tốt nhất là nên thay đổi bản gốc và bản sao cùng một lúc. Cha mẹ là bản gốc, gia đình là máy photocopy, và trẻ em là các bản sao. Đứa trẻ là tương lai của cha mẹ, và cha mẹ là tương lai của đứa trẻ.
Cha mẹ là những giáo viên tốt nhất cho trẻ em, nếu cha mẹ không tốt, làm thế nào họ có thể cung cấp cho con họ nền giáo dục tốt? Làm thế nào để yêu cầu con họ xuất sắc? Trước khi yêu cầu con phải thật xuất sắc, bạn phải tự nâng cao bản thân thì mới có thể làm cho con bạn tốt hơn.
03
Năm trăm đô la để mua một chiếc xe hơi
Một người bạn của vị sư phụ phàn nàn qua điện thoại: Tại sao tôi không thể có được nó khi tôi đã làm việc chăm chỉ? Tôi rất chăm tụng kinh thờ Phật, nhưng số phận vẫn không thay đổi .
Sư phụ: Tôi muốn gửi cho anh năm trăm đô la, có được không?
Người bạn: Sư phụ, tôi không dám đòi tiền của ông!
Sư phụ: Tôi muốn anh làm điều gì đó cho tôi.
Người bạn: Sư phụ, ngài nói gì, tôi chắc chắn sẽ giúp ngài!
Sư phụ: Giúp tôi mua một chiếc xe hơi.
Người bạn (sốc): Sư phụ, làm sao tôi có thể mua một chiếc xe chỉ với năm trăm đô la?!
Sư phụ: Anh cũng biết rằng 500 đô la không thể mua một chiếc xe hơi?!
Có quá nhiều người trên thế giới đang có những giấc mơ xa vời với thực tế, chỉ muốn trả một chút và nhận được rất nhiều. Và điều này rõ ràng là không có khả năng. Hãy sống đúng với những gì bạn có và cuộc sống sẽ trả lại cho bạn những điều xứng đáng .
04
Phân có hôi thối không?
Một người phụ nữ nói liên tục về những đau khổ của cô ấy, và nó dường như là vô tận. Vị sư phụ cắt ngang cô ấy và nói: Nỗi đau của bạn thật sự rất nhiều!
Người phụ nữ: Người khác phải mất đến ba ngày ba đêm để than phiền, còn những đau khổ của tôi phải mất đến ba năm!
Sư phụ: Khi nào thì bạn bắt đầu đau khổ?
Người phụ nữ: Vài năm trước.
Sư phụ: Đó không phải là quá khứ sao? Tại sao bạn vẫn tiếp tục đau khổ? (Dừng một chút) Phân của bạn có hôi thối không?
Người phụ nữ: Tất nhiên, nó rất bốc mùi!
Sư phụ: Bây giờ trên người bạn có bốc mùi phân không?
Người phụ nữ: Không hề, tôi đã rửa sạch hoàn toàn trước khi đi ra ngoài.
Sư phụ: Tại sao bạn không mang nó đi theo bên mình? Khi tôi ngửi thấy, tôi sẽ nói với bạn rằng tôi bị mê hoặc bởi mùi này thì sao?
Người phụ nữ: Thật ghê tởm!
Sư Phụ: Phải! Điều này cũng giống với sự đau khổ, nó đã trôi qua rồi. Những khiếu nại và phàn nàn của bạn giống như việc bạn lấy phân và đưa chúng cho người khác, cả hai đều bị bốc mùi và hôi thối! Bạn có hiểu không?
Người phụ nữ: Tôi hiểu rồi!
Sư phụ: Sau đó bạn vẫn sẽ tiếp tục phàn nàn sao?
Người phụ nữ: Không!
Sư phụ: Hãy luôn nhớ lấy, càng than phiền, thì sẽ càng phiền.
Người phụ nữ: Vâng!
Đây là việc điều chỉnh tâm lý về những điều bạn đã phải chịu đựng trong quá khứ, nếu bạn cứ để cho mình bị đắm chìm trong những lời phàn nàn, kêu ca đó, nó sẽ chỉ mang đến cho bạn càng nhiều đau khổ, nhưng nếu bạn vượt qua được, thì bạn sẽ có một cuộc sống lạc quan, hạnh phúc và thành công.
05
Nếu tất cả mọi người đều xuất gia
Một nữ giáo sư quan tâm đến Phật giáo nói với một vị sư Phụ: Nếu tất cả mọi người trên thế giới này đều xuất gia giống người, thì liệu nhân loại còn có thể tiếp tục duy trì hay không?
Có vẻ như chưa nghe rõ câu hỏi này, sư phụ bình tĩnh hỏi lại: Con bạn bao nhiêu tuổi rồi? Là cậu bé hay con gái?
Nữ giáo sư: Là con gái ạ, 17 tuổi rồi.
Sư Phụ: Cô bé đang chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học?
Nữ giáo sư: Vâng. Con bé đang rất cố gắng, nỗ lực ôn tập.
Sư Phụ: Bạn có hy vọng cô bé đỗ vào một trường đại học danh giá không?
Nữ giáo sư: Tất nhiên rồi, nếu đã thi thì nhất định phải đỗ vào trường đại học ở Bắc Kinh, các trường đại học khác thì không có ý nghĩa gì cả.
Mage: Nếu mọi người ai cũng nghĩ như bạn, vậy thì còn ai đến các trường học khác? Các trường đại học ở các tỉnh lẻ chỉ có thể đóng cửa hết sao?
Nữ giáo sư: Việc này ...
Sư Phụ: Bạn nhận thấy không, bạn đã trả lời câu hỏi của riêng bạn chưa?
Vì vậy, sẽ không có chuyện tất cả mọi người đều thi vào Đại học Bắc Kinh, cũng sẽ không có chuyện tất cả mọi người đều xuất gia.
Nhân loại vẫn sẽ tiếp tục được duy trì, các trường đại học khác vẫn sẽ tồn tại, người học phật giáo ít, người thi vào Đại học Bắc Kinh cũng không nhiều, sẽ không bao giờ có chuyện "tất cả mọi người" như vậy.
Do đó, đừng bao giờ áp đặt suy nghĩ của bạn vào người khác và có suy nghĩ "tất cả mọi người" sẽ ra sao vì nó sẽ không bao giờ xảy ra!
Nguồn: Trí thức trẻ
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC