Với vô vàn công việc của nhà lãnh đạo, Tôn Vận Tuyền (cựu Thủ tướng Đài Loan) vẫn dành thời gian để giáo dục con cái, mong chúng sẽ trở thành những người thực sự có ích cho xã hội.
Tôn Vận Tuyền (10/11/1913 – 15/2/2006) là một nhà kinh tế, một chính trị gia Đài Loan nổi tiếng. Ông đóng một vai trò to lớn đưa Đài Loan từ một nền kinh tế chủ yếu là nông nghiệp trở thành một nền kinh tế xuất khẩu.
Sinh thời, Tôn Vận Tuyền luôn quan tâm dạy cho các con tri thức cũng như đạo đức.
Là một người có nhiều cơ hội giao lưu, ra nước ngoài, quan điểm sống của ông vừa cởi mở và đi trước thời đại, lại vừa mang tính nhân văn của nền văn hóa phương Đông.
Thật chẳng ai ngờ trong xã hội đang đề cao giá trị vật chất thì người cha giàu có này lại khuyên con bởi những lời khuyên chân thành làm người với những triết lý nhân sinh của người xưa.
“Con trai yêu quý,
Đời người khó đoán. Chẳng ai biết trước mình sẽ sống bao lâu. Do đó những điều cần thiết thì tốt nhất là nên được nói sớm. Cha là cha của con, nếu cha không nói với con, có lẽ không ai nói rõ với con những điều này!
Những lời khuyên để con ghi nhớ này, là kết quả bao kinh nghiệm xương máu, thất bại đắng cay trong cuộc đời, mà bản thân cha đã trải nghiệm. Qua đó, con có thể tránh mắc sai lầm trên con đường trưởng thành.
Những điều con luôn phải ghi nhớ trong đời là:
– Nếu có người đối xử không tốt với con, đừng bận tâm cho mất thời giờ. Trong cuộc đời này, không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với con, ngoại trừ cha và mẹ của con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc con phải biết ơn và trân quý, con cũng nên thận trọng suy xét, vì người đời làm việc gì thường có mục đích. Do vậy đừng có nhanh chóng kết luận ai đó là bạn chí cốt của con.
– Con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ “Tín”, nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ tín với mình. Con có thể yêu cầu mình phải đối xử tốt với người khác, nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử tốt với con. Con đối xử người ta thế nào, không có nghĩa là người ta sẽ đối xử lại mình như thế ấy, nếu con không hiểu rõ được điểm này, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho mình mai sau.
– Trên đời không phải không có người nào mà không thể thay thế được, Không có điều gì quý giá đến nỗi con phải có được bằng mọi cách và giữ chặt bằng mọi giá. Nếu con hiểu được sự thật trường tồn này thì sau này cho dù người bạn đời không muốn đi cùng con đến cuối con đường, hay vì lý do nào đó mà con đánh mất thứ quan trọng nhất, con có thể nhận ra cuộc đời không phải đã chấm dứt.
– Trên đời không tồn tại tình yêu vĩnh cửu. Tình yêu chỉ là một loại cảm xúc nhất thời. Thứ tình cảm này nhất định sẽ thay đổi theo thời gian và hoàn cảnh. Nếu người yêu rời xa con, hãy nhẫn nại chờ đợi, để thời gian từ từ gột rửa, để tâm tư mình dần dần lắng đọng thì nỗi đau thương cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi. Không nên cứ ôm ấp hoài niệm mãi cái ảo ảnh yêu thương, cũng không nên quá bi lụy vì tình.
– Đời người ngắn ngủi, nếu hôm nay con đã lãng phí thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi. Cho nên càng biết trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì con sẽ được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng con cứ tận hưởng cuộc đời mình ngay từ bây giờ.
– Cha không yêu cầu con phải phụng dưỡng cha trong nửa quãng đời còn lại. Tương tự, cũng đừng hy vọng cha gánh đời con lúc con lớn khôn. Khi các con trưởng thành và độc lập là cha đã hoàn thành xong nhiệm vụ linh thiêng của mình. Sau này con có đi xe buýt hay đi xe riêng; ăn súp vi cá hay ăn mì gói, tự con lo liệu lấy.
– Gia đình và bạn bè đều là duyên phận. Dù cho có ở cạnh bao lâu và quan hệ xấu đẹp thế nào, chúng ta cũng nên cảm kích và trân trọng khoảng thời gian sống cùng nhau. Bởi vì trong kiếp sau (nếu kiếp sau có thật) thì kể cả có yêu thương cỡ nào, chúng ta sẽ khó có cơ hội gặp lại nhau.
– Tuy có nhiều người thành công trên đường đời mà học hành chẳng đến đâu. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không cần học hành mà vẫn thành công. Kiến thức đạt được do việc học hành, là vũ khí trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, nhưng không thể thiếu sự hiểu biết. Hãy luôn ghi nhớ điều này.
– Hơn mười mấy, hai mươi mấy năm nay, cha tuần nào cũng mua vé số, nhưng đến nay, ngay đến giải 3 vẫn chưa từng trúng. Điều này chứng tỏ rằng: muốn phát đạt phải siêng năng làm ăn, nỗ lực phấn đấu chứ không phải chờ đợi điều may mắn đến với con. Trên thế gian này không có buổi ăn trưa nào miễn phí cả. Nếu may mắn có đến với con, đấy là điều tốt, còn nếu không thì cũng chẳng có vấn đề gì, bởi tất cả phải dựa vào chính bản thân con.
– Con hãy biết ước mơ, nhưng để trở thành hiện thực thì ước mơ đừng xa rời thực tế, đừng hão huyền và ảo tưởng. Con phải luôn có niềm tin. Không chỉ là niềm tin vào chính bản thân mình mà con cũng cần có niềm tin vào mọi người, niềm tin vào cuộc sống. Nếu không có niềm tin, con sẽ chẳng thể làm được việc gì.
Công việc, cuộc sống đôi lúc sẽ có những khó khăn, trở ngại đòi hỏi con phải luôn nỗ lực. Để có được những thành công thì không thể thiếu sự cố gắng và say mê, con ạ.
Hãy nhớ rằng ‘thành công không phải là một đích đến, đó là một quá trình’. Vì thế, con hãy tiếp tục ước mơ, tiếp tục tin tưởng và không ngừng nỗ lực, con nhé!”
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC