Ubaid Ullah Ahmed cùng vợ, Maryam và con gái Ayra từ Pakistan đến Các Tiểu vương quốc Ảrập thống nhất sinh sống. Vì gặp khó khăn trong việc liên lạc với mọi người, họ đã lập ra một trang blog, một tài khoản trên Youtube và Facebook với tên gọi The Real Ullahs. Từ đây, họ thường xuyên cập nhật thông tin và chia sẻ những mẩu chuyện gia đình.
Bản thân Ubaid Ullah Ahmed cũng là một nhiếp ảnh gia đám cưới và sử dụng nhiều tài khoản mạng xã hội, nhưng vẫn với mục đích chính là chia sẻ những câu chuyện đời thường, những khoảnh khắc đáng nhớ. Ubaid cũng đã đi nhiều nơi để khám phá thế giới cũng như chiêm nghiệm cuộc đời.
Dịp mới đây, trên trang của họ có một video clip về sinh nhật đầu của cô con gái. Khác với những gia đình khác, anh và vợ là chị Maryam không tổ chức tiệc linh đình cho gái hay mời bạn bè đến chúc tụng, mà chỉ có cảnh cả gia đình 3 người xuống đường mua những suất ăn tặng cho người lao động trên đường phố. Cùng với video clip là bức thư cảm động Ubaid viết cho cô con gái.
“Ayra thương mến,
Trước khi con có thể hiểu những điều bố viết dưới đây thì thế giới này vẫn đang ngày càng hung tợn hơn. Hầu hết mọi người đều tôn sùng quyền lực và phủ phục trước đồng tiền. Trong bối cảnh đó, bố vẫn chưa biết những giá trị tốt đẹp nào sẽ được tạo ra... Con yêu của bố, điều duy nhất bố có thể làm cho con lúc này là dạy con phân biệt đúng sai. Song sau đó, con sẽ phải tự mình phán xét mọi chuyện và phải chịu trách nhiệm về mọi hành động và cách ứng xử của con.
Con à, bố rất biết ơn ông bà đã dạy bố kính trọng người già, biết lắng nghe và tôn trọng người khác bằng cả trái tim mình. Phải làm việc theo sự mách bảo của lương tâm, chứ không vì sự sai khiến của đồng tiền. Phải kiếm tiền bằng cách ngay thẳng và tìm niềm vui trong công việc hàng ngày. Đặc biệt là không từ bỏ khát vọng chính đáng của bản thân mình.
Tuy nhiên, ông bà chưa hề nói với bố rằng thế giới này là nơi không hề dễ chịu bởi ở nơi đấy có một số người chỉ biết có đồng tiền. Ông bà đã không cho bố biết: Vẫn tồn tại những con người nham hiểm và xảo quyệt ở quanh ta. Bố cũng không được giải thích rằng dù mình hết lòng đặt niềm tin vào ai đó, cũng không có nghĩa là họ sẽ không phản bội mình.
Con gái à, con không chỉ kính trọng ông bà, cha mẹ mà cần phải tôn trọng tất cả mọi người con gặp, kể cả khi họ thua kém hoặc dưới quyền của con. Bởi chính thái độ này sẽ giúp con khám phá những điều thú vị của cuộc sống và học hỏi từ những người xung quanh. Bố không mong đợi con đạt điểm số cao ở trường nhưng bố sẽ rất vui khi thấy con nỗ lực học tập bởi những kiến thức đó sẽ giúp con tìm ra giải pháp mỗi khi con gặp khó khăn. Điều quan trọng hơn mà bố nghĩ con cần phải biết, đó là cách từ chối để không phải làm bất cứ chuyện gì mà con không thích.
Hãy để trí tưởng tượng mình được bay bổng, tự do con gái nhé. Để rồi bố sẽ dạy con cách biến những ý tưởng thành hiện thực và dũng cảm chia sẻ với mọi người ước mơ của mình. Khi con vấp ngã, bố sẽ luôn bên cạnh để nâng con dậy và động viên con tiếp tục tiến bước. Tuy vậy, nếu con ỷ lại sự giúp đỡ của người khác thì con thật đáng bị chê trách con gái à. Con hãy học cách đứng trên đôi chân của chính mình và can đảm đương đầu với mọi thử thách con nhé. Đến một lúc nào đó, bố không thể ở bên cạnh con mãi được. Do vậy, bố mong con mạnh mẽ để bố có thể yên tâm ngay cả khi không có bố ở bên.
Cuộc sống như một cuộc chạy đua hối hả nhưng con không nhất thiết phải lao vào đó. Hãy cứ làm mọi việc theo cách của riêng con. Ngay cả khi con là kẻ chạm đích cuối cùng bố vẫn luôn hân hoan đón mừng con. Con cũng cần học cách buông bỏ khi có điều gì đó vượt khỏi tầm tay, bởi vì sự phản kháng lúc này không đem lại bất cứ lợi ích gì mà chỉ khiến con thêm đau khổ.
Hãy tìm cho mình một điểm tựa hoặc một sự an ủi trong tôn giáo mỗi khi con thấy lòng mình chông chênh hoặc khi gặp đau khổ. Sau này, khi lớn lên, con sẽ hỏi bố ngày sinh nhật đầu tiên của con đã được tổ chức như thế nào. Bố xin lỗi vì chỉ có thể trả lời rằng, bố và mẹ đã mua một vài suất ăn và bế con đi chia sẻ với những người nghèo khó hơn gia đình mình. Cho đến khi, con hiểu rằng, có những buổi tiệc linh đình, hoang phí nhưng không để lại bất kỳ ấn tượng tốt đẹp nào cho những người tham dự ngoài sự khoe mẽ và phô trương thân thế của gia chủ.
Lúc ấy, con sẽ hiểu bài học ý nghĩa mà bố dành cho con hôm nay và tại sao bố phải làm như vậy. Một lần nữa, bố muốn con nhớ rằng, con không cần phải chiều theo ý của bất cứ ai nhưng phải biết san sẻ hạnh phúc của mình cho người khác, nhất là những người yếu thế hơn con. Khi đó, niềm vui trao đi sẽ được nhân gấp bội con à!”.
Theo Trí Thức Trẻ
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC