Hà nội có một hương vị riêng của nó mà người ta nhiều khi có thể ngửi được, thí dụ như khi bước chân ra cửa cái đầu tiên mà người ta thấy được đó là cái mùi khói xe máy khen khét mà ít nơi nào có, đi vài bước là người ta ngửi thấy một mùi vị thật quyến rũ đó là mùi phở...
Tiếp đến là cái mùi cà phê, chỉ cần đi đến đầu phố Triệu Việt Vương người ta đã ngửi thấy mùi cà phê thơm lừng mà đặc trưng hơn đó là mùi cà phê Hà nội.
Vào những buổi trưa, cái đầu tiên mà người ta cảm nhận được ở khắp các con phố và góc chợ, đó là mùi bún chả, cái mùi khói quyến rũ đến chết người đó làm cho người ta đói đến mức cồn cào...
Những buổi chiều mùa thu, tầm ba giờ người ta ngửi thấy mùi bánh trôi tàu nhà bác Phạm Bằng ở cuối phố Hàng Giày khi đi qua.
Mùi bánh rán ở phố Hàng Chiếu và còn rất nhiều những cái mùi thập cẩm đặc trưng của Hà nội nữa, khi người ta đi qua một con ngõ nhỏ nổi tiếng với những hàng quà mang tên Đồng Xuân...
Hà nội còn có nhiều mùi lắm, quanh nằm bốn mùa, tháng nào cũng có một mùi đặc trưng.
Tháng giêng vào những dịp áp tết lúc đó Hà nội thoang thoảng cái mùi của tết và bánh chưng.
Tháng hai trắng muốt với mùi hoa sưa... Tháng ba xuân về với hương hoa bưởi nhẹ nhàng mà thanh tao.
Tháng tư chớm hè, ôi cái mùi thơm của hoa loa kèn làm cho người ta mê muội và vị chua chua của mùi hoa sấu...
Rồi đến tháng năm hoa bằng lăng tím ngắt một mùi thơm nhẹ nhõm và khi những cơn gió đầu hạ thổi bên bờ hồ Tây cũng là lúc hương sen tỏa ngát của tháng sáu...
Tháng bảy là mùi của hoa xà cừ như đuổi những cái nắng oi ả thiêu cháy trên mặt đường , tháng tám ngai ngái mùi hoa dâu da xoan...
Tháng chín hương hoa sữa ngát phố phường về đêm, với mùi hương cốm thơm nồng.
Tháng mười cúc họa mi gọi đông về trên phố thơm lừng với mùi ngô nướng ở góc phố.
Khi những cơn gió mùa đông bắc đầu tiên tràn về cuối tháng mười một đầu tháng mười hai, cũng là lúc những vườn hoa cải ven sông nở rộ, một mùi hương xa ngái thoảng qua...
Với tôi đã bao năm xa nhà, mỗi khi nghĩ về Hà nội tôi thường nhớ cái mùi thơm khen khét của pháo tết, một hoài niệm với bao nhiêu ký ức của tuổi thơ.
Nhớ lắm, Hà nội ơi...
Tuệ Phong.
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC