Tôi 25 tuổi, cao 1m68, từng là hoa khôi của trường đại học, đi làm được rất nhiều đồng nghiệp quan tâm. Hiện tại ba mẹ cũng nhắc nói tôi sao chưa chịu có bạn trai nhưng tôi thật sự không muốn lấy chồng ở Việt Nam.
Tôi không chê đàn ông Việt vì tính của họ gia trưởng cũng do được giáo dục từ bé. Họ không ý thức được làm vậy là không hay. Trong gia đình thường con gái phải làm việc nhà, con trai không đụng tay. Đàn ông Việt không xấu nhưng cách suy nghĩ và lễ giáo của nước ta khiến cho thân phận làm dâu ở Việt Nam rất cực.
Đàn ông họ suy nghĩ đó là chuyện hiển nhiên vì từ bé đến lớn họ không cần làm. Phận đàn bà con gái phải làm. Bạn bè tôi đi lấy chồng kể về ngày Tết vùi đầu bếp núc rửa chén cho gia đình rồi lại tiếp tục hầu hạ bữa nhậu của chồng và bạn bè chồng. Tôi nghe mà rất sợ.
Tôi không phải là người lười biếng, mọi việc nhà tôi đều làm hết và nấu ăn ngon. Tuy nhiên tôi cảm thấy quá bất công cho thân phận phụ nữ. Trong khi những người bạn tôi được làm dâu bên nước ngoài họ rất hạnh phúc. Dù là chồng Việt kiều hay chồng Tây cũng chia sẻ việc nhà với vợ.
Tôi biết ở đâu cũng có người này người kia nhưng ở Việt Nam đa phần là cực. Tôi nghĩ khó lòng mình chịu được sự bất công đó. Đúng là có chút ngưỡng mộ và ganh tị với các chị em lấy được Việt kiều tốt hay chồng Tây. Thôi đành chấp nhận cả đời sống độc thân tại Việt Nam.
Nguồn: VNexpress.net
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC