Thị trấn Noiva do Cordeiro thuộc Brazil từ lâu đã được xem như phiên bản đời thật của “Tây lương nữ quốc” khi đa số người dân ở đây là phụ nữ, đàn ông chỉ chiếm 10%.
Ở thị trấn này, đàn ông trên 18 tuổi đều phải ra ngoài kiếm sống, chỉ một vài ông chồng tạt về nhà vào dịp cuối tuần. Trong số 600 phụ nữ, khoảng 300 cô đang trong độ tuổi lao động và chưa lập gia đình.
Thị trấn toàn là phụ nữ
Người đã sáng lập ra thị trấn này là Maria Senhorinha de Lima. Bà Maria đã bị đuổi khỏi ngôi làng nơi mình sinh sống vì bỏ người chồng mà bố mẹ ép lấy. Sau đó, bà Maria đã lập ra thị trấn Noiva do Cordeiro dành cho những người phụ nữ bị người làng xa lánh, những bà mẹ đơn thân và họ cùng nhau sống trong cảnh biệt lập với thế giới bên ngoài và cả những người đàn ông.
Phụ nữ ở thị trấn Noiva do Cordeiro, Brazil.
Năm 1940, một mục sư tên là Anisio Pereira đã lấy một cô gái 16 tuổi trong thị trấn làm vợ và thành lập một nhà thờ bên trong cộng đồng này. Sau đó, ông ta tìm cách áp đặt những quy định đạo đức rất nghiêm khắc và cấm phụ nữ ở đây uống rượu, nghe nhạc, cắt tóc hay sử dụng bất cứ biện pháp tránh thai nào.
Khi mục sư Anisio qua đời vào năm 1995, những người phụ nữ ở Noiva do Cordeiro quyết định rằng họ sẽ không bao giờ để đàn ông cai trị cuộc sống của họ một lần nữa. Một trong những điều đầu tiên mà họ làm là giải tán tổ chức tôn giáo ưu tiên đàn ông mà mục sư này lập ra.
Rất nhiều phụ nữ nơi đây chưa lập gia đình.
Sau đó, thị trấn Noiva do Cordeiro gần như theo chế độ nữ quyền. Phụ nữ đảm nhiệm mọi lĩnh vực trong cuộc sống, từ làm nông đến xây dựng, quy hoạch và tôn giáo. Họ cùng nhau tạo nên một thị trấn phát triển thịnh vượng mà không cần đàn ông.
Thị trấn “khát” chồng
Do “âm thịnh dương suy” nên những cô gái nơi đây luôn khao khát có một tấm chồng. Một cô gái tên Nelma Fernandes tâm sự: “Ở đây, lũ con gái chúng tôi chỉ toàn gặp đàn ông đã có vợ hoặc là họ hàng, hầu như ai cũng là anh em con chú con bác với nhau. Đã rất lâu rồi tôi không biết đến nụ hôn của đàn ông là như thế nào”.
Các cô gái ở Noiva do Cordeiro tự đảm nhiệm mọi công việc.
Cô Nelma nói tiếp: “Bọn tôi ai cũng ao ước được yêu và được lấy một anh chàng nào đó làm chồng. Nhưng chúng tôi chỉ thích sống ở thị trấn yên bình này và không muốn rời khỏi đây để đi kiếm chồng”.
Selma Fernandes, người kết hôn với anh họ, thừa nhận rằng thiếu đàn ông là một trong những điểm yếu của thị trấn. “Tất cả các cô gái ở đây đều muốn kết hôn và có gia đình riêng. Nhưng họ không có cơ hội”.
“Âm thịnh dương suy” khiến nhiều cô gái lâm vào ảnh “khát” chồng.
Sau khi thông tin về thị trấn “khát” chồng được đăng tải trên truyền thông, rất nhiều chàng trai đã bày tỏ sự hào hứng. Tuy nhiên, không phải vì “ế” chồng mà các cô gái tại Noiva do Cordeiro dễ dãi. Họ có những điều kiện khắt khe đặt ra cho nửa kia.
“Đàn ông đến thị trấn tìm bạn đời cũng cần biết mọi thứ ở đây rất khác. Chồng phải rửa bát, giặt đồ, nấu ăn, dọn nhà vệ sinh. Chúng tôi bình đẳng”, một cô gái trong thị trấn chia sẻ.
Các cô gái làm đẹp cho nhau và tổ chức lễ hội trong thời gian rảnh rỗi.
Cho đến nay, thị trấn Noiva do Cordeiro vẫn là một nơi vô cùng đặc biệt trên thế giới bởi không chỉ nhiều phụ nữ mà ai cũng khao khát được lấy chồng. Có những người thậm chí đã già nhưng chưa từng được hôn ai. Ngoài việc góp sức xây dựng cộng đồng, phụ nữ nơi đây thường dành thời gian tán gẫu, thử đồ và trang điểm xinh đẹp cho nhau.
Theo Eva
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC