27 năm là con số cuối cùng "chốt" cho cuộc hôn nhân của Bill Gates và Melinda, khi hôm nay họ chính thức tuyên bố đường ai nấy đi. Bà Melinda đệ đơn ly hôn lên tòa. Hình ảnh về lá đơn chỉ rõ ra rằng bên nguyên đơn là bà Melinda. Lý do được đưa ra là cuộc hôn nhân này đã "đổ vỡ không thể cứu vãn".
Trong hồi ký "The Moment Of Lift: How Empowering Women Changes The World" bà Melinda đã chia sẻ: "Chúng tôi đã cùng nhau đi một chặng đường dài trong khoảng 20 năm hoặc lâu hơn kể từ đó. Bill thường xuyên tuyên bố trong các cuộc phỏng vấn rằng, anh ấy luôn có cộng sự trong mọi việc anh ấy từng làm. Điều đó đúng, nhưng không phải lúc nào anh ấy cũng có một cộng sự bình đẳng. Anh ấy đã phải học cách bình đẳng còn tôi phải học cách tiến lên và trở thành người bạn đời bình đẳng".
Trước đó các báo đã từng không ngừng ca ngợi 1 cuộc hôn nhân viên mãn của tỷ phú rửa bát, không ngại rửa bát. Họ cũng từng ca ngợi 2 con người cách đến với nhau vô cùng giản dị, văn minh. Họ cũng từng cùng nhau học hỏi, trưởng thành và lớn lên để xây 1 cuộc hôn nhân chất lượng và bình đẳng.
Tỷ phú Bill Gates từng tuyên bố: "Melinda chính là vận may lớn nhất của cuộc đời tôi". Sau này Bill Gates vẫn là 1 ông chồng kiếm tiền như nước, thích rửa bát, sẵn sàng đưa đón con cái khi cần và không ngại chia sẻ việc nhà cùng vợ.
Còn Melinda 1 người phụ nữ biết điều, cầu tiến, biết đòi hỏi cho hạnh phúc, không cam chịu làm 1 người lép vế đứng sau 1 ông chồng tỷ phú hoặc làm 1 bà vợ nội trợ đơn thuần. Họ cũng từng chia sẻ mình đã cùng nhau đi đến tiếng nói chung như thế nào và đã nỗ lực ra sao để có 1 cuộc hôn nhân hạnh phúc.
2 con người ưu tú như thế cớ sao không ngồi lại được cùng nhau, cớ sao cuối cùng lại tan đàn xẻ nghé? Cớ sao cuối cùng vẫn phải đưa lá đơn ly hôn thay cho lời phải thốt lên: "Một đời là quá dài"? Hội phụ nữ hôm nay "khóc than" vì mất niềm tin vào tình yêu, vào hôn nhân và gọi đây là kết cục... cay đắng.
"Thuyết âm mưu" nhiều người đặt ra là có phần hài hước và đơn giản thế này: Ly hôn là vì kết hôn/Ly hôn là vì ai bảo đàn ông tranh cả việc của đàn bà là rửa bát/Phụ nữ tham lam lấy chồng giàu, giỏi rửa bát vẫn không hài lòng/Melinda lấy chồng tỷ phú rồi ly hôn để hưởng khối tài sản kếch xù/Melinda đã phải "gồng" lên khi lấy chồng tỷ phú và đến lúc mệt mỏi và buông/Có người thứ 3 xen ngang...
Dù lý do có lãng nhách hay thực tế đến thế nào thì "nội tình" của cuộc hôn nhân tan vỡ này chung quy cũng có 1 góc khuất giống với bao cuộc hôn nhân khác. Và chỉ những người trong cuộc mới biết. Tất cả những điều chúng ta phỏng đoán cũng đều chỉ là... phỏng đoán.
Có người lại bảo lúc trước yêu nhau như thế hóa ra đều là diễn à? Kết cục của mọi cuộc hôn nhân đều là vỡ tan ư? Mãi mãi là bao lâu? Ôi tình yêu, ôi hôn nhân sao toàn màu xám xịt thế này? Phải chăng kể cả người phụ nữ ưu tú nhất gặp 1 người đàn ông hoàn hảo nếu không tìm thấy được khớp nối để "vừa nhau" cuối cùng vẫn lệch?
Sao các chị lại không vỗ tay, không chúc mừng?
Bởi ngày hôm nay họ chia tay đâu có nghĩa là hôm trước đều chỉ là "trò con bò" đâu.
Bởi họ đã từng hạnh phúc cùng nhau, chỉ là đến lúc cảm thấy không còn vui họ đã biết chọn 1 trạng thái khác để tìm hạnh phúc cho riêng mình.
Bởi nếu cuộc chia tay ấy thanh thản, nếu ly hôn là cần thiết thì cớ gì chúng ta phải coi đó là 1 kết cục tồi tệ. Cớ gì chúng ta phải mất lòng tin vào tình yêu?
Bởi vì chỉ với những ai biết trân quý hiện tại người ta mới dám bắt đầu và biết dũng cảm kết thúc.
Chúng ta phải chấp nhận 1 sự thật rằng cuộc đời này hợp tan là chuyện thường tình. Hạnh phúc không có nghĩa là vĩnh cửu. Và chia tay nếu tốt hơn cái hiện tại thì... đáng lắm chứ? Hôm nay kể cả có là "bung bét" thì cũng không có nghĩa là khi xưa chỉ rặt là những thứ vứt đi.
Dù Melinda khi xưa nói về việc xây dựng 1 cuộc hôn nhân bình đẳng đã "dạy dỗ" chồng tỷ phú để Bill Gates biết san sẻ việc nhà. Dù người phụ nữ ấy cũng chẳng ngừng tiến về phía trước bằng việc học hỏi không ngừng để "trở thành người bạn đời bình đẳng" với 1 tỷ phú tài giỏi, thông minh.
Nhưng thực tế, không có nghĩa là mọi cố gắng đều ắt sẽ được đáp lại bằng thành công. 1 cuộc chơi thắng, thua là chuyện bình thường. Hôn nhân cũng vậy!
"Cả 1 đời là quá dài", câu nói quen của 1 người phụ nữ khi buông tay 1 cuộc hôn nhân khi xưa giờ đúng với cả 2 con người ưu tú. Sao phải chịu đựng, sao không vui nữa mà còn phải nắm tay chỉ để cho người khác xem? Sau hạnh phúc đã từng có bây giờ có lẽ họ đang hạnh phúc vì có được... sự tự do và tất nhiên vẫn luôn ở đó.
Đó chẳng phải là 1 hạnh phúc kiểu khác hay sao?
Khi xưa họ kết hôn để hạnh phúc. Ngày hôm nay họ ly hôn cũng vì hạnh phúc. 2 chuyện thực tế không có gì là đối nghịch, chỉ là tâm thế chúng ta đón nhận như thế nào thôi.
Biết đâu người trong cuộc đang cảm thấy nhẹ nhõm. Biết đâu họ thở phào.Và biết đâu còn lại là 2 người bạn tri kỷ? Cái buông tay này biết đâu là mừng vui?
Với những con người cực kỳ bản lĩnh, trí tuệ, thông minh và luôn biết mình muốn gì như Bill Gates hay Melinda thì tôi tin thế giới độc thân nhất định phải hân hoan vì đã có thêm 2 con người ưu tú đầy tiền, đầy nhiệt huyết, đầy bản lĩnh, dám sống cho chính mình. Biển "bên kia" mất đi 1, nhưng biển "bên này" đã "vợt" được 2 con cá to.
Hôn nhân quan trọng, nhưng đừng thần thánh hóa nó. Khi xưa từng nói mãi mãi, hôm nay đứt gánh không có nghĩa "tất cả chỉ là lời nói dối" của ai đó, dù bây giờ đã sang tháng 5.
Hãy hạnh phúc khi có đôi lứa, hãy hạnh phúc lúc 1 mình, hãy hạnh phúc cho cả những mối quan hệ... của hôm qua.
Và giờ hãy vỗ tay đi vì thế giới này bớt đi 1 cặp đôi viên mãn nhưng lại kết nạp được thêm 2 con người hạnh phúc. Nào hãy bật champgane cho "bữa tiệc ly hôn" của họ!
Và xác định cho rõ đi, hạnh phúc chưa bao giờ là vĩnh cửu! Hôn nhân cũng thế!
Theo Pháp luật và bạn đọc
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC