Nhưng vấn đề không đơn giản như vậy. Bởi nếu một người có nhận thức đúng đắn thì đã không mắc lỗi cơ bản như vậy từ đầu.
Không người nghệ sỹ hiểu biết nào lại ví ê kíp nghệ thuật là mẹ, khán giả là con, nói con ngu không biết gói bánh chưng, lại tát con lật mặt, chửi con ăn cháo đá bát... sự ám chỉ rõ ràng, người đọc với trình độ trung bình cũng hiểu được ngay.
Xuân Bắc giải thích rõ xem khán giản hiểu nhầm ở điểm nào, ai là mẹ, ai là con ở đây?
Xuân Bắc mới chính là kẻ ăn cháo đá bát, một đứa con mất dạy, láo lếu và vô học của Mẹ khán giả.
Cậu ta thể hiện một sự ngạo mạn, ngu dốt, một sự ảo tưởng về vị thế xã hội, cứt lộn lên đầu, không hiểu đâu là gốc, đâu là ngọn.
Vậy một nhận thức như vậy thì trong vòng vài ngày có thể thành một người hiểu tường tận, chính xác đúng sai được không?
Không thể được! Đấy chính là lý do cậu ta có một lời xin lỗi nhợt nhạt, chung chung, vô giá trị, lại đổ lỗi cho khán giả "hiểu nhầm".
Tôi đã dùng lời lẽ nhẹ nhàng trong những bài viết trước, nhưng thấy lời xin lỗi này thì không thể chấp nhận được.
Nhà văn Đoàn Bảo Châu
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC