Phát biểu về vụ Xuân Bắc chửi khán giả "ăn cháo đá bát" vì dám chê Táo quân, ông Trần Hướng Dương - Phó Cục trưởng Cục Nghệ thuật biểu diễn - nói nghệ sĩ này nên rút kinh nghiệm sâu sắc, ứng xử văn minh thì có sai phải biết xin lỗi.
Xuân Bắc ở Táo Quân 2023. Ảnh: VFC
Ông Trần Hướng Dương cho rằng, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã ban hành Quy tắc ứng xử của người hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật, Điều 7 của bộ quy tắc này đã quy định rõ nghệ sĩ phải tôn trọng, lắng nghe, tiếp thu ý kiến đóng góp xác đáng của công chúng, khán giả để hoàn thiện bản thân và nâng cao chất lượng hoạt động nghệ thuật.
Xuân Bắc ngoài việc đi làm nghề diễn hài, còn là Giám đốc của Nhà hát Kịch Việt Nam (trực thuộc Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch). Đúng ra, anh ta phải ứng xử đúng mực, xứng đáng với chức vụ mình đang giữ.
NSND Lê Tiến Thọ - nguyên Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch chia sẻ trên báo Dân Trí rằng: "Khi tự mãn đến mức không cần dư luận, không cần khán giả khen chê mà chỉ thấy mình là nhất thì không có những tác phẩm hay hoặc phát triển được. Nếu Xuân Bắc nhận thức được cái sai của mình thì theo tôi, nam nghệ sĩ nên xin lỗi mọi người, phải làm sao để xây dựng thương hiệu cá nhân của mình tốt hơn chứ không phải là gây ra những tranh cãi, thị phi không đáng có".
Ông Lê Tiến Thọ đã bắt trúng một căn bệnh trong giới nghệ sĩ hiện nay, đó là không ít người "cao cao tại thượng", tự cho mình "ông hoàng, bà chúa", "tướng quân"... Họ làm nghệ thuật chưa được bao nhiêu nhưng tưởng tượng về tài năng của mình thì quá nhiều, đúng như câu "thấy cái bóng to trên tường mà tưởng mình vĩ đại". Họ có nhiều phát ngôn rất "ngông cuồng", coi thường công chúng, tưởng cũng không nên nhắc lại ở nơi đây.
Diễn được vài pha hài, mua vui chưa được vài trống canh, để lại được những gì có giá trị cho nền nghệ thuật sân khấu cũng nên tự biết.
Và hãy nhìn đồng nghiệp, có những nghệ sĩ thực sự, đóng góp lớn cho đời sống văn hóa nghệ thuật nước nhà, thì khiêm tốn tìm tòi, tìm kiếm, không ngừng học hỏi và sáng tạo. Họ là cây lúa cúi đầu nên sản phẩm của họ luôn trĩu hạt.
Thực ra, đối với người yêu nghệ thuật và có trình độ thẩm mỹ nghệ thuật cao, thì họ tin vào cảm xúc và khả năng thẩm định nghệ thuật của mình hơn là những danh hiệu. Và danh hiệu đó chẳng có ý nghĩa gì khi được móc lên vai áo của một người xem thường công chúng.
LÊ THANH PHONG
Nguồn: Báo Lao động
© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC