Rostock - Sắc màu phố biển

Trở lại Rostock vào những ngày mưa thu sau gần 2 năm vắng bóng, lòng tôi nao nao một niềm khó tả. Niềm vui được gặp lại người bạn thân rộng đến thế nào thì nỗi khát khao được về lại phố biển cũng dài như thế.

Khám phá Rostock

Là một thành phố nằm ở vùng Đông Bắc nước Đức thuộc bang Mecklenburg - Vorpommern và chạy dài khoảng chừng hơn 20 km dọc theo dòng sông Warnow tới bờ biển Baltic, Rostock là thành phố cảng lớn thứ hai ở bờ biển Baltic sau Lübeck.

Rostock đóng vai trò đặc biệt trong nền kinh tế của Đức trước và sau khi đất nước này thống nhất. Thành phố này chính là cầu nối thông thương giữa Đức với các nước ở vùng biển Baltic. Theo Wikipedia (một loại từ điển bách khoa trên internet), trung bình mỗi năm Rostock đón hơn 9.000 lượt tàu vào cảng. Từ Rostock người ta có thể đi lại tới các nước ở bờ biển Baltic bằng tàu thủy.

Rostock - Sắc màu phố biển - 0rostock.m-vp

Vào một ngày nắng đẹp, Trang dẫn tôi và cô em họ của tôi đi quanh thành phố nơi chị sống. Chúng tôi nhảy tàu điện tới Warnemünde, khu du lịch nổi tiếng của Rostock. Với diện tích hơn 150 m, Warnemünde là bãi biển rộng nhất ở bờ biển miền Đông Đức.

Du khách đến đây còn được tận hưởng những vẻ đẹp khác của thành phố biển. Những ngôi nhà bé bé xinh xinh nằm bên khu đường dành cho người đi bộ. Từ Alten Strom (bến đỗ cho các tàu thuyền nhỏ), người ta có thể nhìn thấy những cửa hàng bán cá, đồ lưu niệm, những quán cà phê trải dài.

Rời Warnemünde, chúng tôi bắt đầu thăm các nhà thờ. Trang nói rằng, Rostock có tới 7 nhà thờ. Mỗi nhà thờ đều mang một vẻ đẹp bí ẩn riêng. Nhưng chúng tôi không có đủ thời gian để thăm tất cả. Chúng tôi dừng chân ở nhà thờ St. Petri. Nhà thờ được xây dựng năm 1300 với chiều cao 117 m.

Qua nhiều giai đoạn, nó được nâng cấp dần dần và đến năm 1500 thì tháp nhà thờ đã cao tới 127 m. Nhưng đến năm 1543, St. Petri bị sét đánh nên sau đó người ta đo lại và lấy cột mốc chiều cao cố định của nhà thờ là 117 m.

Trong Chiến tranh Thế giới thứ hai, nhà thờ này đã bị tàn phá và mãi đến năm 1994 mới được tu sửa lại hoàn toàn. Nổi bật hơn cả là những biểu tượng nghệ thuật được trang trí trong nhà thờ này với những ô cửa kính nhiều sắc màu. Ngoài ra, bạn cũng có thể vượt qua gần 544 bậc thang để leo lên đỉnh tháp, ở đó bạn có thể ngắm Rostock, ngắm dòng sông Warnow thơ mộng.

Cổng và đường

Điểm đến tiếp theo của chúng tôi là Steintor. Cổng đá này được xây từ năm 1279 theo phong cách gothic và cao ngang bằng với cổng Kröpeliner. Trong thời trung cổ, Steintor là cổng chính để đi vào thành phố. Nhờ có cổng này mà những người hầu tước có thể tiến thẳng tới tòa thị chính và nhà thờ St Marien một cách nhanh nhất. Trang kể rằng, trước đây cổng chỉ dành cho người đi qua, còn động vật khác như bò, ngựa thì phải đi qua một cổng khác có tên là Kuhtor (cổng bò) cách đấy một đoạn ngắn. Kuhtor được xây dựng từ năm 1262 và cũng là cổng thành cổ nhất không chỉ riêng ở Rostock mà còn cả vùng Đông Bắc.

Tòa thị chính lộng lẫy nằm cách đấy không xa. Người ta có thể dễ dàng nhận ra nó khi nhìn thấy 7 tháp nhỏ nằm nhấp nhô trên mái nhà và 7 chiếc cổng giống nhau ở trước tòa nhà. Đứng trước cổng Tòa thị chính, bạn có thể nhìn thẳng ra Neuen Markt, đó là một khoảng sân rộng lớn và từ đây bạn có thể đi bộ vào trung tâm thành phố.

Chúng tôi lân la dọc theo đường Kröpeliner tới trung tâm thành phố Rostock. Những cửa hàng thời trang nối đuôi nhau. Có thể tìm thấy từ quần áo, giày dép, nữ trang cho đến sách và tạp chí trên con đường này. Chúng tôi dừng chân ở trường Đại học Rostock. Tòa nhà chính của đại học này được xây dựng từ năm 1419 và là 1 trong 3 trường Đại học cổ nhất nước Đức.

Cổng Kröpeliner nằm cách Đại học Rostock không xa. Cổng này cao chừng 54 m và được xây dựng từ thế kỷ thứ 13. Cổng nằm ở phía Tây của Thành phố và cũng nằm trên con đường thương mại dẫn tới 2 thành phố Wismar và Lübeck, đồng thời cổng này cũng là điểm dừng cuối cùng của con đường Kröpeliner. Cho đến nay, nó vẫn là con đường quan trọng nhất Rostock.

Rời cổng Kröpeliner chúng tôi nhảy xe buýt tới cảng Stadthafen. Trước khi đến Rostock tôi đã tự nhủ là sẽ phải tới cảng này một lần, vì ở nhà xem ảnh, thấy nơi đây đẹp quá. Uyên, cô em sống ở Rostock lâu, bảo tôi: “Ở đó có gì hay đâu mà chị đòi tới, đừng để những tấm ảnh đánh lừa nhé“. Nhưng tôi vẫn tin là cảng đẹp như trong tưởng tượng của tôi. Có lẽ vì Uyên sống ở nơi này quá lâu rồi nên cái đẹp đó Uyên cho là bình thường. Và đúng là cảng đã không làm tôi thất vọng. Đi dọc theo con đường một bên là nước, bên kia là những tòa nhà cao chót vót, tôi thấy lòng mình bình yên.

Đến với Rostock, những gì tôi được biết, được ngắm và được chiêm ngưỡng không chỉ là biển, sông, những nhà thờ và những chiếc cổng thành, mà còn là những khu vườn xinh đẹp. Thời điểm đó là mùa lá đang đổi màu nên các khu vườn đều có sắc màu rực rỡ, xanh, đỏ, vàng quyện lẫn vào nhau tạo cho lòng người một cảm giác như đang được hòa mình giữa đất trời thiên nhiên.

Một buổi chiều nắng ấm, chúng tôi vào IGA (Vườn triển lãm quốc tế) ở Rostock. Theo lời Trang, khu vườn này được xây dựng từ năm 2003 để thu hút du khách đến đây nhiều hơn. Nhưng chỉ sau hơn 1 năm, thành phố Rostock không đủ tiền để trang trải và chăm sóc cho khu vườn đó.

Bây giờ, dù du khách vẫn vào thăm, nhưng người ta có thể nhận thấy ngay rằng khu vườn gần như đã bị bỏ hoang. Nhưng cũng phải công nhận là khu vườn rất đẹp, trong đó có nhiều kiểu vườn như vườn Trung Quốc, vườn Nhật Bản, vườn Thổ Nhĩ Kỳ... Có lẽ chính vẻ đẹp tự nhiên của khu vườn đã hấp dẫn du khách.

Rời Rostock vào một ngày mưa, tôi lại thấy quyến luyến nơi này. Ký ức đọng lại trong tôi không chỉ là vị mặn của biển và vị ngọt của dòng sông Warnow mà còn cả những tình cảm yêu thương mà tôi đã nhận được từ thành phố này.

Hoàng Yến Anh

Bài viết đã được đăng trên báo Nhịp Cầu Đầu Tư cuối tháng 11


© 2024 | Tạp chí NƯỚC ĐỨC



 

Bài liên quan